Bề ngoài của Rip,
với bộ râu dài xồm xoàm, khẩu súng bắn chim đã rỉ sét của chàng, chiếc
áo vải thô, và cả đám phụ nữ và con nít đi theo chàng, chẳng mấy
chốc đã làm những người quan tâm đến chính trị nơi quán chú ý. Họ bu lại quanh chàng, nhìn chàng từ
đầu đến chân một cách tò mò.
Người đang diễn thuyết vội đi đến chỗ Rip, kéo chàng ra một
bên, và hỏi “ hắn đã bầu cho phía nào?”
Rip chỉ nhìn trân trân không biết ất giáp gì. Một anh chàng khác nhỏ con và lăng xăng đến nắm cánh tay Rip, nhón gót hỏi bên tai chàng “ hắn thuộc phe
Liên hiệp hay phe Dân chủ?” Rip cũng
ngờ nghệch không hiểu cả câu hỏi.
Khi ấy, một người đàn ông lịch sự, trông có vẻ hiểu biết, dáng điệu quan trọng, đội chiếc mũ ba cạnh, rẽ bước vào giữa đám đông, vừa
đi vừa dùng khuỷu tay tách đám đông ra hai bên, đến đứng ngay trước mặt
Rip, một tay ông chống nạnh, còn tay kia để trên gậy, cặp mắt và
chiếc mũ chỉa vào Rip một cách soi mói, và nói giọng nghiêm khắc: “
Cái gì đã đưa hắn đến cuộc bầu cử này với khẩu súng trên vai, kéo
theo cả một đám đông; phải chăng hắn định kích động dân chúng nổi
loạn chăng?”
“Ôi trời ơi, các
ông ơi!” Rip kêu lên sững sờ.
“Tôi chỉ là một anh chàng quèn nghèo nàn, dân trong vùng,
thần dân trung thành của nhà vua.
Lạy Chúa phù hộ Đức Vua!”
Khi ấy một người
đứng gần đó cất tiếng la to: “Kẻ ủng hộ nước Anh đây!
Tên gián điệp! Kẻ tỵ nạn! Hãy bảo hắn im
mồm! Hãy bảo hắn cút đi ngay!” Phải khó khăn
lắm người đàn ông với vẻ quan trọng
nọ mới lập lại được trật tự. Và
với vẻ mặt nghiêm khắc gấp mười lần lúc trước, ông ra lệnh cho tên tội
phạm vô danh tiểu tốt phải nói hắn đến đấy để làm gì, và tìm kiếm
ai. Anh chàng nghèo khúm núm trấn
an người đàn ông ấy, nói là chàng không có ý hại ai cả, chỉ đến
để tìm vài người hàng xóm thường hay đến quán này.
“À, vậy họ là
ai? Nói tên xem.”
Rip ngẫm nghĩ giây
lát rồi hỏi:
“Nicholas Vedder đâu
rồi?”
Mọi người im lặng
một hồi, rồi một cụ già cất tiếng đáp, giọng cụ yếu ớt và hơi the
thé:
“Nicholas Vedder
ư? Ông ta mất đã 18 năm nay rồi. Hồi trước có tấm bia gỗ trong sân nhà
thờ ghi rõ về đời ông ta, nhưng bây giờ tấm bia đó cũng đã mục nát
mất tiêu rồi.”
“Còn Brom Dutcher
đâu?”
“Ôi, ông ấy đi theo quân đội từ khi có chiến
tranh; kẻ nói ông ta đã chết trong trận bão ở Stony Point; người thì
cho rằng ông ta bị chết đuối trong một mưa giông lớn ở chân núi Antony’s
Nose.* Tôi không biết rõ –ông ta chẳng bao giờ trở lại đây.”
“Còn ông hiệu
trưởng Van Blummel?”
“Ông ấy cũng ra
chiến trường; làm tướng lớn lắm, và bây giờ ông ta là đại biểu Quốc
hội.”
(Còn tiếp)
(Còn tiếp)
----
*Anthony’s Nose: đỉnh núi nằm gần sông Hudson, về phía bắc quận
Westchester, tiểu bang New York.