The ignorant always blame others. Those with knowledge blame themselves. The wise do not blame whomsoever or whatsoever.
Đức Phật đã dạy: “Trên đời này không có ai là không có lỗi”.
Chính bạn là người tạo khổ cho mình. Chính bạn là người gây bất hạnh cho mình. Chính bạn mới có thể giải thoát cho mình.
Kẻ vô học luôn đổ lỗi cho người; kẻ có chút học thức tự trách mình, còn người trí không đổ lỗi cho gì cả.
Người trí không để lòng sân khởi lên đáp trả lại sân thì sẽ không bị tổn thương. Hãy nhớ rằng không ai có thể làm tổn thương bạn trừ khi bạn để cho họ làm thế. Khi người khác trách móc, đổ lỗi cho bạn, nhưng bạn một lòng vững tin nơi Pháp (chân lý), thì Pháp sẽ bảo vệ bạn khỏi những sự tấn công, đả kích bất công. Đức Phật đã thuyết: “Ai xâm hại người lành/ Trong sạch, không nhiễm ô/ Điều xấu sẽ rơi ngay kẻ ấy/ Giống như tung bụi ngược chiều gió”.
TRÁCH NHIỆM Ở NƠI MÌNH
Hòa Thượng K. Sri Dhammananda
Diệu Liên Lý Thu Linh chuyển ngữ
Đức Phật đã dạy: “Trên đời này không có ai là không có lỗi”.
Chính bạn là người tạo khổ cho mình. Chính bạn là người gây bất hạnh cho mình. Chính bạn mới có thể giải thoát cho mình.
Kẻ vô học luôn đổ lỗi cho người; kẻ có chút học thức tự trách mình, còn người trí không đổ lỗi cho gì cả.
Người trí không để lòng sân khởi lên đáp trả lại sân thì sẽ không bị tổn thương. Hãy nhớ rằng không ai có thể làm tổn thương bạn trừ khi bạn để cho họ làm thế. Khi người khác trách móc, đổ lỗi cho bạn, nhưng bạn một lòng vững tin nơi Pháp (chân lý), thì Pháp sẽ bảo vệ bạn khỏi những sự tấn công, đả kích bất công. Đức Phật đã thuyết: “Ai xâm hại người lành/ Trong sạch, không nhiễm ô/ Điều xấu sẽ rơi ngay kẻ ấy/ Giống như tung bụi ngược chiều gió”.
Nếu bạn để cho người khác thỏa mãn ý nguyện muốn làm tổn thương bạn, thì bạn là người chịu trách nhiệm.
“Yêu thương mà không có trí tuệ hoặc có trí tuệ mà không có tình thương đều không thể mang đến một cuộc sống tốt đẹp” (B. Russel).
“Yêu thương mà không có trí tuệ hoặc có trí tuệ mà không có tình thương đều không thể mang đến một cuộc sống tốt đẹp” (B. Russel).
TRÁCH NHIỆM Ở NƠI MÌNH
Hòa Thượng K. Sri Dhammananda
Diệu Liên Lý Thu Linh chuyển ngữ
Theo
bản tính con người, tất cả chúng ta đều có khuynh hướng đổ lỗi, trách
móc người khác vì những thiếu sót hay bất hạnh của mình. Có bao giờ bạn
nghĩ lại rằng chính mình phải chịu trách nhiệm về những vấn đề của mình?
Nỗi muộn phiền, bất hạnh của bạn không phải do lời nguyền của ai đó
dành cho gia đình bạn, và được truyền từ thế hệ này qua thế hệ khác. Mà
chúng cũng không phải do tội của vị tổ tông nào đó đã đội mồ lên để ám
bạn. Nỗi khổ đau của bạn cũng không do Thượng đế hay ma quỷ nào tạo ra.
Chính bạn là người tạo khổ cho mình. Chính bạn là người gây bất hạnh cho
mình. Chính bạn mới có thể giải thoát cho mình.
Bạn phải tập gánh trách nhiệm cho cuộc đời mình và thừa
nhận khuyết điểm của bản thân chứ không oán trách hay phiền hà người
khác. Hãy nhớ câu nói của người xưa: “Kẻ vô học luôn đổ lỗi cho người; kẻ có chút học thức tự trách mình, còn người trí không đổ lỗi cho gì cả”.
Là người trí, bạn phải tập tự giải quyết vấn đề của mình
mà không trách móc ai cả. Nếu mỗi cá nhân đều cố gắng tự sửa lỗi mình,
thì thế giới này sẽ được bình an. Nhưng phần đông chẳng mảy may cố gắng
để nhận thức rằng chính họ mới phải chịu trách nhiệm cho rất nhiều bất
hạnh xảy ra cho mình. Họ thích tránh né. Họ nhìn ra ngoài để tìm kiếm
nguồn gốc vấn đề vì họ miễn cưỡng, không muốn thừa nhận những thiếu sót
của bản thân.
Tâm con người thường dễ tự dối mình, nên không ai muốn
thừa nhận những yếu kém của bản thân. Họ sẽ tìm lý do gì đó để biện hộ
cho hành động của mình và tạo ra ảo tưởng rằng mình không có lỗi. Nếu ta
thực sự muốn được giải thoát, ta phải có can đảm thừa nhận sự yếu kém
của mình. Đức Phật đã nói: “Thật dễ thấy lỗi người/ Quá khó để nhận ra lỗi mình”.
Bạn phải rèn tánh can đảm để nhìn nhận khi mình phạm lỗi
là do thiếu sót của mình. Bạn phải thừa nhận là mình sai. Đừng bắt
chước theo kẻ ngu luôn đổ lỗi cho người. Đừng lấy người làm bia đỡ đạn
cho mình - làm vậy thật đáng trách. Hãy nhớ rằng bạn có thể thể lừa dối
một số người trong một khoảng thời gian, nhưng không thể lừa dối tất cả
mọi người, ở mọi lúc. Đức Phật đã dạy: “Kẻ ngu mà không nhận mình ngu, mới thực sự là ngu. Còn người ngu nhưng biết mình ngu thì trong mức độ nào đó cũng là khôn”.
Hãy nhìn nhận sự yếu kém của mình. Đừng trách móc người
khác. Bạn phải nhận thức rằng bạn chịu trách nhiệm cho những bất hạnh và
khó khăn xảy đến cho bạn. Bạn phải hiểu rằng cách bạn suy nghĩ cũng tạo
ra những điều kiện khiến khó khăn xảy đến với bạn. Bạn phải luôn nhớ
rằng, bạn có trách nhiệm đối với những vấn đề của mình. Bạn phải luôn
nhớ rằng, bạn có trách nhiệm đối với bất cứ điều gì xảy ra cho bạn. “Không phải thế giới có vấn đề, mà vấn đề là ở chúng ta”.
Bạn phải chịu trách nhiệm về mối liên hệ với người khác
Hãy nhớ rằng bất cứ điều gì xảy ra, bạn sẽ không cảm
thấy bị tổn thương nếu bạn biết cách giữ tâm thanh thản. Bạn bị tổn
thương chỉ vì thái độ tình cảm mà bạn chấp trước đối với bản thân và đối
với người. Nếu bạn thương yêu, tử tế với ai, bạn sẽ được đáp trả bằng
thái độ thương yêu, tử tế. Nếu bạn tỏ thái độ hằn học, chắc chắn không
bao giờ bạn được đáp trả bằng tình thương yêu. Một người sân hận chỉ thở
ra khí độc và tự hại mình hơn là hại người. Người trí không để lòng sân
khởi lên đáp trả lại sân thì sẽ không bị tổn thương. Hãy nhớ rằng không
ai có thể làm tổn thương bạn trừ khi bạn để cho họ làm thế. Khi người
khác trách móc, đổ lỗi cho bạn, nhưng bạn một lòng vững tin nơi Pháp
(chân lý), thì Pháp sẽ bảo vệ bạn khỏi những sự tấn công, đả kích bất
công. Đức Phật đã thuyết: “Ai xâm hại người lành/ Trong sạch, không nhiễm ô/ Điều xấu sẽ rơi ngay kẻ ấy/ Giống như tung bụi ngược chiều gió”.
Nếu bạn để cho người khác thỏa mãn ý nguyện muốn làm tổn thương bạn, thì bạn là người chịu trách nhiệm.
Đừng trách người - Hãy nhận trách nhiệm
Bạn phải tập canh giữ tâm bằng cách duy trì một quan
điểm đúng đắn để không có bất cứ điều gì xảy ra ở bên ngoài có thể khiến
bạn chao đảo. Bạn đang gặp khó. Nhưng bạn không nên trách móc hoàn cảnh
khi sự việc không theo ý mình. Bạn không nên nghĩ rằng mình kém may
mắn, là nạn nhân của số mệnh, hay do tâm địa ác độc của người. Không cần
biết lý do của bạn là gì, bạn không nên cố gắng đun đẩy trách nhiệm của
mình, bằng cách đổ lỗi cho hoàn cảnh. Hãy cố gắng giải quyết vấn đề của
bạn một cách vui vẻ. Trong những lúc khó khăn, hãy sống lạc quan. Can
đảm chấp nhận thay đổi nếu cần thiết, nhưng cũng phải đủ kiên quyết
không chấp nhận điều gì bạn không thể thay đổi. Cần có đủ khôn ngoan để
hiểu những vấn đề trong cuộc sống, giống như mọi người khác. Nhưng cũng
phải khôn đủ để đối mặt với một số vấn đề mà không cảm thấy bất lực, khổ
đau. Những khó khăn là thách thức để chúng ta vượt qua. Những người cố
gắng phục vụ người khác gặp nhiều phiền phức hơn những kẻ không làm gì,
tuy nhiên điều đó không có nghĩa là người tốt nên chạnh lòng. Họ cần
phải có trí tuệ để nhận thức rằng việc phục vụ không vì tự ngã sẽ có
phần thưởng riêng của nó.
“Yêu thương mà không có trí tuệ hoặc có trí tuệ mà không có tình thương đều không thể mang đến một cuộc sống tốt đẹp” (B. Russel).
Bạn phải chịu trách nhiệm về sự bình an nội tâm của mình
Bạn phải học cách bảo vệ sự bình an, thanh tịnh mà bạn
đã tạo ra được trong tâm mình. Để gìn giữ nội tâm thanh tịnh, bạn phải
biết lúc nào cần đầu hàng; lúc nào phải dẹp bỏ tự ái qua một bên, lúc
nào phải che lấp cái ngã giả tạo, lúc nào phải thay đổi thái độ ương
ngạnh, hay tà kiến và lúc nào phải thực hành kiên nhẫn. Bạn không nên để
kẻ khác tước đoạt sự an bình nội tâm của mình. Bạn có thể duy trì điều
đó nếu bạn biết cách hành động khôn ngoan. Trí tuệ xuất hiện khi ta nhận
biết vô minh. “Con người không phải là một thiên thần gãy cánh, mà là một sinh vật đang vươn lên”.
Thái độ đúng đắn đối với sự chỉ trích
Bạn phải học cách bảo vệ mình khỏi những chỉ trích bất
công và tận dụng những góp ý có tính xây dựng. Bạn phải xem xét một cách
vô tư, khách quan những góp ý của người đối với mình. Nếu sự phê bình,
góp ý là chính xác, có cơ sở, xuất phát từ thiện ý, thì hãy chấp nhận
chúng và sửa đổi. Tuy nhiên, nếu sự chỉ trích, phê bình bất công, không
có cơ sở, xuất phát do ác ý, thì bạn không phải chấp nhận chúng. Nếu bạn
biết cách ứng xử của mình là đúng, được người trí, có văn hóa chấp
nhận, thì đừng lo lắng về sự chỉ trích không có cơ sở đó. Việc bạn hiểu
đúng về cả hai sự phê bình có tính xây dựng và ác ý mới là điều quan
trọng. Đức Phật đã dạy: “Trên đời này không có ai là không có lỗi”.
Đừng mong đợi điều gì thì không có gì làm bạn thất vọng
Bạn có thể bảo vệ mình khỏi thất vọng bằng cách không
mong đợi điều gì quá đáng. Nếu bạn không trông đợi gì, thì không có gì
làm bạn thất vọng. Đừng mong đợi phần thưởng cho những gì bạn đã làm
được. Hãy làm điều thiện một cách bất vụ lợi bằng lòng tử tế. Nếu bạn có
thể giúp đỡ người khác mà không trông đợi sự đáp trả nào, thì bạn không
có gì để phải thất vọng. Bạn sẽ là người vĩ đại! Nguồn hạnh phúc phát
khởi trong tâm do làm việc thiện chính là phần thưởng lớn của bạn. Hạnh
phúc đó khiến ta cảm thấy cuộc sống có ý nghĩa hơn.
Có lẽ bản tính bạn là người tốt, bạn không làm hại đến
ai. Dầu vậy bạn vẫn bị người khác chê trách. Bạn phải đối đầu với những
khó khăn, thất vọng dầu luôn giúp đỡ và làm điều tốt cho người. Lúc đó
bạn có thể nghĩ, “Nếu làm tốt được tốt, làm xấu bị điều xấu, thì tại sao
tôi phải gặp tai ương khi tôi hoàn toàn không có lỗi gì? Tại sao tôi có
quá nhiều bất hạnh? Quá nhiều thất vọng? Tại sao tôi bị người khác
trách móc, phàn nàn dầu tôi làm điều tốt cho họ?”. Câu trả lời đơn giản
là khi bạn thực hiện một số việc tốt, bạn phải đối mặt với một số năng
lực xấu, một số ma lực. Nếu không, thì là bạn đang gánh chịu một nghiệp
xấu đã trổ quả.
Hãy tiếp tục làm điều tốt, rồi dần dần bạn sẽ thoát khỏi
những tai ương đó. Hãy nhớ là chính bạn đã tạo ra sự thất vọng cho bản
thân và chỉ có bạn mới có thể vượt qua được những thất vọng này, bằng
cách quán chiếu về bản chất của nghiệp (hành động và phản ứng) và bản
chất của cuộc sống như Đức Phật đã từng mô tả: “Nếu bạn có thể bảo vệ bản thân thì bạn có thể bảo vệ người khác”.
Nguyên tác HT.K. Sri Dhammananda
Diệu Liên Lý Thu Linh chuyển ngữ
Diệu Liên Lý Thu Linh chuyển ngữ
(Từ You Are Responsible, trích trong quyển Purpose of Life, Nxb Kong Meng San Phor Kark See Monastery, Awaken Publishing & Design, Singapore)
Về
tác giả: HT.K. Sri Dhammananda sinh năm 1919 tai miền Nam Tích Lan. Năm
12 tuổi, ngài xuất gia làm Sa-di, với pháp hiệu Dhammananda, có nghĩa
là “người trải nghiệm được hạnh phúc nhờ nương tựa vào Pháp”. Ngài thọ
Đại giới năm 1940, sau đó hoàn tất chương trình cao hoc tại Ấn Độ. Năm
1952, ngài được chọn đi Ma Lai đê hỗ trợ cac nhu cầu vê tôn giáo của các
Phật tử người Sinhalese ở xứ này.
Nguyên
là một vị lãnh đạo trong truyền thống Phật giáo Nguyên thủy ơ Ma Lai và
Singapore, ngài là tác giả của hơn 70 đầu sách về đạo Pháp, được dịch
ra hơn 16 ngôn ngữ. Là một Pháp sư nổi tiếng, ngài thường được mời đến
giảng pháp tại Mỹ, Úc, Anh, Âu châu va nhiều quốc gia khác ở châu Á.
Ngài đã an nhiên ra đi ở tuổi 87 vào năm 2006.