Dedicated to Silento
Xin tạ ơn người đã đến trong trần thế
Đã cùng tôi chia xẻ chút tương duyên
Xin tạc tượng người trên đài cao để ngắm
Lời nguyện cầu bia đá khắc trăm năm
Cho tôi giữ mãi bóng hình thuần khiết
Một tinh cầu thinh lặng khiến bâng khuâng
Cho tôi sống lại với nửa tôi đã mất
Những tháng ngày xưa êm ả xa xăm
Giữa những dối gian, bon chen, giành giựt
Người và tôi, hai kẻ cô đơn, khắc khoải, lạc loài
Trọn đời ̣đi tìm hoài một nửa kia đã mất
Đi tìm hoài đến thiên thu vạn kiếp
Để tâm hồn chùng lắng xuống vực sâu
Với những suy tư một mình đau khổ
Ôi số kiếp muộn màng tuyệt vọng
Ôi không gian chia cách mãi đôi bờ
Người và tôi vẫn mãi mãi bơ vơ
Tim thổn thức những lời không nói được
Ôi bao buộc ràng, bao lễ nghi cột trói
Chỉ vì mình sinh ra, gặp nhau không đúng lúc
Xin tạ từ, xin hẹn một kiếp sau
Sẽ gặp lại để cùng sánh vai cất bước
Trên con đường dài hàng cây xanh rợp bóng
Hai tâm hồn im lặng nghe nḥịp thở của nhau
Bỗng nhận biết: đây là chân hạnh phúc.