.....
Trong Kinh Nhất Dạ Hiền Giả (Kinh MN
131), Đức Phật dạy rằng hãy an trú trong hiện tại:
Quá khứ không truy tìm
Tương lai không ước vọng.
Quá khứ đã đoạn tận,
Tương lai lại chưa đến,
Chỉ có pháp hiện tại...
Tương lai không ước vọng.
Quá khứ đã đoạn tận,
Tương lai lại chưa đến,
Chỉ có pháp hiện tại...
Nhưng trong Kinh Bahiya, Đức Phật
nói có một pháp tu sẽ tức khắc xa lìa cả ba thời quá khứ, vị lai và hiện tại:
Khi thấy các pháp như thế là như thế, sẽ không có kiến nào khởi lên, tất nhiên
sẽ không bụi nào bám được, tất nhiên giải thoát.
Bản dịch của HT Thích Minh Châu: Này
Bàhiya, Ông không là đời này, không là đời sau, không là đời chặng giữa. Như
vậy là đoạn tận khổ đau.(6)
Bản dịch Anandajoti: Bāhiya, you
will not be here or hereafter or in between the two—just this is the end of
suffering... (6)
Nói theo Kinh Pháp Hoa, nếu chúng ta
giữ được cái nhìn như Ngài Bahiya, thì trong khi đứng ngồi ngay đây là Tích Môn
nhưng cả một thế giới Bản Môn đã hiển lộ ra bao la tức khắc.
....
Source: