Thursday, February 15, 2018

Tết và Mẹ





Mẹ


 
Mỗi năm ngày giỗ Mẹ
Sóng kỷ niệm dập dồn
Vỗ tâm con ghềnh đá
Nhớ thời Mẹ còn bên
Những ngày xa xưa ấy

Từ phương trời xa xôi
Hay tin Mẹ qua đời
Con thẫn thờ lặng người
Nước mắt tuôn tuôn rơi
Kinh Di Đà giải thoát
An ủi tấm lòng côi
Nhắm mắt con thấy Mẹ
Tâm hướng về Mẹ thôi

Cõi mây nào cao vợi
Thần thức Mẹ rong chơi
Ngũ uẩn thân rã rời
Tâm Mẹ hòa muôn nơi
Lòng con chùng sâu lắng
Trong tiếng niệm Di Đà
Khói trầm dâng man mác
Ánh nến lung linh vàng
Cánh hồng rơi nước mắt
Hoa tuyết trắng vườn hoang
Áo con cài hoa trắng
Con nhớ Mẹ vô ngàn

Nhớ ngày về thăm Mẹ
Nắng chiều ôm bóng hạc
Mắt Mẹ mờ sương mù
Má nhăn nheo tóc bạc
Phòng Mẹ nằm thâm u
Con bỗng dưng lo sợ
Ngày Mẹ thành thiên thu
Ngồi cạnh Mẹ chuyện trò
Như thời con còn thơ
Hỏi Mẹ quên hay nhớ
Những đứa con bơ vơ
Những đứa con viễn xứ
Còn nặng gánh phong trần
Những đứa con vong thân
Bao năm Mẹ ngóng chờ

Tâm Mẹ gió buông thoảng
Đâu còn phiền não gì
Mẹ cùng con tụng lại
Lời Thiền sư khắc ghi

Con mớm cháo Mẹ ăn
Dâng nước, Mẹ nhấp dần
Tay Mẹ gầy quờ quạng
Lần thành ghế run run

Bàn tay ấy ngày xưa
Mẹ đã từng tắm rửa
Bồng bế lũ con thơ
Nấu ăn rồi giặt giũ
Đôi vai ấy ngày xưa
Mẹ đã từng tần tảo
Quảy gánh nặng cuộc đời
Nuôi những đứa con côi
Mẹ chẳng than một lời

Những tháng ngày gian khổ
Mỗi ngày khi đi học
Con chở Mẹ đến chợ
Ghi đông hai giỏ đầy
“Phía sau Mẹ ngồi vững?
Đường dài xe ì ạch
Một tay Mẹ ghì chặt
Giỏ hàng nặng trên chân
Tay kia Mẹ ôm giữ
Yên trước chỗ con ngồi
Những tháng ngày gian khổ
Trưa tan học con về
Ghé chợ con rước Mẹ
Dọn hàng mệt lã người
Mẹ chẳng than một lời

Một lần con với Mẹ
Lăn lóc ngủ bến đò
Trời đêm khuya lạnh lẽo
Mẹ thức ngồi chèo queo
Con co ro nằm ngủ
Chờ thăm nuôi người con
Trốn đi vào tù tội
Miền đất đỏ mù trời
Mẹ chẳng than một lời
 
Nhẫn nại và từ bi
Cứu vớt bầy con dại
Lòng Mẹ là biển cả
Bao la và kiên trì

Mẹ đã đi xa rồi
Sáu năm qua như mộng
Lần cuối con bên Mẹ
Bóng hạc mắt sương mờ
Con vẫn còn nhớ rõ

Hôm nay ngày giỗ Mẹ
Con thắp nén hương trầm
Khói trầm cay khóe mắt
Hoa tuyết trắng vườn hoang
Bóng hạc mắt sương mờ
Con vẫn còn nhớ rõ
Con thấy Mẹ trong con
Mẹ ơi, Mẹ không mất
 
Hôm nay ngày giỗ Mẹ
Lung linh ánh nến vàng
Khói trầm cay khóe mắt
Hoa tuyết trắng vườn hoang

(Composed February 15, 2018; revised August 17 and August 31, 2018; this is the most recent version)


Version 1
Mỗi năm Tết gần đến
Tôi đều cúng giỗ Mẹ
Bao kỷ niệm không quên
Sống dậy từng tháng ngày
Tôi thấy như có Mẹ
Vẫn còn ở đâu đây

Ngày Mẹ tôi qua đời
Nơi phương trời xa xôi
Tôi thẫn thờ lặng người
Nước mắt thầm tuôn rơi
Kính Di Đà tôi tụng
Hồi hướng về Mẹ tôi
Cõi mây nào diệu vợi
Thần thức Mẹ rong chơi
Ngũ uẩn dù rã rời
Tâm Mẹ trùm khắp nơi
Lòng tôi chìm sâu lắng
Trong tiếng niệm Dí Đà
Hương trầm dâng man mác
Ánh nến long lanh vàng
Đóa hồng rơi trước mặt
Hoa tuyết trắng ngoài sân
Tôi cài hoa tuyết trắng
Thương nhớ Mẹ vô ngẩn

Nhớ ngày về thăm Mẹ
Mẹ nằm dáng co ro
Mắt Mẹ bóng sương mờ
Mẹ còn quên hay nhớ
Những đứa con bơ vơ
Những đứa con tứ xứ
Trĩu nặng gánh phong trần
Những đứa con vong thân
Thiên thu Mẹ vẫn chờ

Tâm Mẹ gió buông thoảng
Đâu còn phiền não gì
Mẹ cùng tôi tụng lại
Lời Thiền sư khắc ghi:
"Chư ác mạc tác
Chúng thiện phụng hành
Tự tịnh kỳ ý
Thị Chư Phật thuyết"

Muỗng cháo dâng Mẹ ăn
Ngụm nước Mẹ nhấp dần
Tay Mẹ đưa quờ quạng
Vịn thành ghế run run
Bàn tay ấy ngày xưa
Mẹ đã từng tắm rửa
Bồng bế lũ con thơ
Nấu ăn và giặt giũ
Đôi vai ấy ngày xưa
Mẹ đã từng tần tảo
Quảy gánh nặng cuộc đời
Nuôi những đứa con côi
Mẹ chẳng than một lời

Những tháng ngày gian khó
Sáng nào khi đi học
Tôi chở Mẹ đến chợ
Tan giờ học tôi về
Dừng xe tôi chờ Mẹ
Tàn chợ Mẹ dọn hàng

Có lần tôi với Mẹ
Lăn lóc ngủ bến đò
Giữa đêm khuy tăm tối
Chờ chuyến xe tải tới
Để thăm nuôi người con
Trốn đi rồi tù tội
Nơi đất đỏ mù trời

Mẹ không hề than thở
Mẹ nhẫn nại kiên trì
Mẹ hy sinh tất cả
Cứu vớt lũ con hư

Mẹ đã đi xa rồi
Sáu năm qua như mộng
Lần cuối tôi bên Mẹ
Dáng cò, tóc sương mờ
Mẹ còn quên hay nhớ ?

Hôm nay ngày giỗ Mẹ
Tôi thắp nén hương trầm
Lung linh trong ánh nến
Tôi thấy Người trong tôi
Người vẫn còn, không mất
Vì trong tôi có Người

Hôm nay ngày giỗ Mẹ
Long lanh ánh nến vàng
Hương trầm cay khóe mắt
Hoa tuyết trắng vườn hoang

2/10/2018
(25 tháng 12 Âm lịch)

Version  2

Mỗi năm khi Tết đến
Giỗ Mẹ lại trở về
Sóng kỷ niệm dập dồn
Vỗ tâm con ghềnh đá
Nhớ ngày Mẹ còn bên
Những Tết xa xưa ấy

Từ phương trời xa xôi
Được tin Mẹ qua đời
Con thẫn thờ lặng người
Nước mắt thầm tuôn rơi
Kinh Di Đà giải thoát
An ủi tấm lòng côi
Nhắm mắt con thấy Mẹ
Tâm hướng về Mẹ thôi
Cõi mây nào diệu vợi
Thần thức Mẹ dạo chơi
Ngũ uẩn thân rã rời
Tâm chan hòa muôn nơi
Lòng con chùng sâu lắng
Trong tiếng niệm Di Đà
Khói hương trầm man mác
Ánh nến lung linh vàng
Cánh hồng rơi trước mặt
Hoa tuyết trắng vườn hoang
Áo con cài hoa trắng
Con nhớ Mẹ vô vàn

Nhớ ngày về thăm Mẹ
Nắng chiều ôm bóng hạc
Mắt Mẹ mờ sương thu
Má nhăn nheo tóc bạc
Phòng Mẹ nằm thâm u
Con bỗng dưng lo sợ
Ngày Mẹ thành thiên thu

Ngồi cạnh Mẹ chuyện trò
Như thời con còn thơ
Hỏi Mẹ quên hay nhớ
Những đứa con bơ vơ
Những đứa con tứ xứ
Còn nặng gánh phong trần
Những đứa con vong thân
Bao năm Mẹ ngóng chờ

Tâm Mẹ gió buông thoảng
Đâu còn phiền não gì
Mẹ cùng con tụng lại
lời Thiền sư còn ghi:
"Chư ác mạc tác
Chúng thiện phụng hành
Tự tịnh kỳ ý
Thị Chư Phật thuyết"

Con mớm cháo Mẹ ăn
Ly nước Mẹ nhấp dần
Tay Mẹ đưa quờ quạng
Lần thành ghế run run
Bàn tay ấy ngày xưa
Mẹ đã từng tắm rửa
Bổng bế lũ con thơ
Nấu ăn và giặt giũ
Đôi vai ấy ngày xưa
Mẹ đã từng tần tảo
Quảy gánh nặng cuộc đời
Nuôi những đứa con côi
Mẹ chẳng than một lời

Những tháng ngày gian khổ
Mỗi ngày khi đi học
Con đưa Mẹ đến chợ
Ghi đông hai giỏ đầy
"Phiá sau Mẹ ngồi vững?”
Đường dài xe ì ạch
Một tay Mẹ ghì chặt
Giỏ hàng nặng trên chân
Tay kia Mẹ ôm giữ
Yên trước chỗ con ngồi
Những tháng ngày gian khổ
Trưa tan học trở về
Ghé chợ con rước Mẹ
Dọn hàng mệt lã người
Mẹ chẳng than một lời

Một lần con với Mẹ
Lăn lóc ngủ bến đò
Trời về đêm lạnh lẽo
Mẹ thức ngồi chèo queo
Con co ro nằm ngủ
Mẹ thăm nuôi người con
Trốn đi vào tù tội
Vùng đất đỏ mù trời
Mẹ chẳng than một lời
Chịu đựng và kiên trì
Cứu vớt bầy con dại
Lòng Mẹ là biển cả
Bao la và từ bi

Mẹ đã đi xa rồi
Sáu năm dài như mộng.
Lần cuối con bên Mẹ
Bóng hạc mắt sương mờ
Con vẫn còn nhớ rõ

Tết về cúng giỗ Mẹ
Con thắp nén hương trầm
Hương trầm cay khóe mắt
Tuyết phủ trắng vườn hoang.
Bóng hạc mắt sương mờ
Con vẫn còn nhớ rõ
Con thấy Mẹ trong con
Mẹ vẫn còn, không mất

Hôm nay ngày giỗ Mẹ
Long lanh ánh nến vàng
Hương trầm cay khóe mắt
Hoa tuyết trắng vườn hoang.

2/10/2018
(25 tháng 12 Âm lịch)